Tối về cũng sắm đc 2 bộ. Về nhà cũng có chê, cũng có khen. Mẹ e thì e mua đồ lúc nào cũng chê. Bởi vậy nhà e đồ mai nhiều là vậy. Quần tây, áo sơ mi 1 đóng, ủi thẳng và mịn lúc nào cũng sẳn sàng trong tủ.
Tối lên phòng thì cha vào hỏi, cũng hơi khuya rồi:
-Mua đồ rồi mai có nhuộm lại cái đầu ko?
-Mai con nhuộm.
-Ừ. M để t ko ưa tý nào, cái nào t còn nói t còn quan tâm, t ko nói là t bỏ luôn.
-Dạ!
-Mà m với con bé kia thế nào? Nó như thế mà để m nhuộm cái đầu cũng hay.-Cho nói kiểu ko hài lòng về chị.
-Có cho đâu. Hôm qua, bị rủa 1 tăng.
-Ừ. Cô giáo mà để m để cái đầu này chở nó đi chơi cũng hay. Coi như t ko nhìn nhầm người.
-Coi như cha chịu rồi nhá. Mà sao biết cô giáo.
-T muốn biết gì mà ko đc. Mà m tính sao?
-Sao là sao, quen cưới chứ sao!
-T chưa biết nó thế nào. Coi tết bửa nào rãnh chở về coi mẹ m thế nào. T chưa nói chuyện nhiều nên chưa biết nó sao. Nhưng t nghĩ mẹ m ko chịu đâu.
-Sao?
-Tự hiểu đi, con t mà nghĩ ra à. Quen cho nghiêm túc vào. Nhà con bé kia cũng biết nhà mình đó. Đừng để vụ như lần trước, tốn tiền, phí sức, khổ con gái người ta.
-Dạ.
Cha nói xong cũng đi lên nhà. Ko biết chị giờ ra sao, chắc giận với thất vọng lắm. Còn mẹ mình nữa.haizzz. E thì cũng buồn thật, chị xát muối trái tim em. Cơ mà học văn dốt nên chẳng biết diễn tả thế nào cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét