Nghe lời chị, khóa chốt lại. Quay lại, thấy chị ngồi như người mất hồn. Lại ngồi gần chị, để tay tay ra sau lưng chị, ôm eo chị…Chị bắt đầu khóc, khóc nức nở. Khóc ngon lành, đựa hẳn người lên e. Đầu gác vui em…
E im lặng ko biết nói gì. Biết nói gì bây giờ khi chợt thấy mình quá nhỏ bé, 19 tuổi vẫn nhìn đời bằng màu hồng. Một thằng con nít chưa hiểu đời là gì, giờ lại gặp chuyện như thế này, biết nói gì đây.
Vẫn như cách cũ. Nếu 1 người con gái nào đó cần được an ủi, ở bên người ấy khi người ấy đang khóc thì hãy im lặng. Nói ra nhiều, ăn ủi càng nhiều thì làm người ta khóc thêm thôi…
E im lặng…im lặng…Giờ cả phòng chỉ nghe thấy tiếng khóc của chị. Chị thì khóc, người e thì vẫn thở mạnh. Mồ hôi, mồ kê chảy ròng ròng. Ko phải vì nóng, mà vì khi gặp chuyện gì đó “điến” người thì tự đọng chảy mồ hồi thôi.
Chị khóc khá lâu…cuối cùng chỉ còn nất… Nhất cái tay lên lau nước mất cho chị…
E thì đang suy nghĩ cách giải quyết, chỉ thấy 1 màu đen thui, tối thui tàn lụi trước mắt. Chẳng thể khóc đc, em thề. Đau thì đau thật, khóc chẳng được. Nhưng nước chảy tự do:
-A khóc àh?-Chị bổng nhiên cười gượng nói.
-Con trai thì ko đc quyền khóc hả e!.-E cười nhẹ, tỏ rẻ bình tĩnh rồi nói lại chị.
Chị lại bắt đầu rơi nước măt, khóc nhẹ nữa, nất lên từ từ rồi.
-Gì nữa?
-A khóc e vui, vui trong tình cảnh dở khóc dở cười.-Chị lại cười gượng. Đúng là thật là éo le.
-A như thế e vui lắm àh.-E cười nói với chị, lấy tay dụi mắt.
-Mấy cô gái nào đc con bạn trai khóc cho mình. Với lại bao lâu nay e tưởng a ko biết buồn.-Chị cười mà nước mắt chảy mãi thế, quái @@
-Khùng quá! A cũng là người mà.-E cười nhẹ nói lại tiếp.
-E khùng nên mới yêu a.-Chị như china, câu này hay hay là cướp rất nhanh và áp dụng ngay sau đó >”<.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét